Đời sống tinh thần của Đào cũng rất thảnh thơi, có vợ chồng em gái, tức vợchồng Giám Đốc Thiều bên cạnh, có các cháu Xuân Sinh dễ thương, có một đờikhông bận rộn dành cho thú đọc sách, Đào cho như thế là đủ rồi, không muốn bậnbịu thêm.Vả lại Đào cũng có thành kiến e ngại các thiếu nữ...Minh Thu, bạn học củaKim Dung, được cô em gái đưa tới giới thiệu. Đào không thể bình phẩm gì nữa vềdung nhan thiếu nữ nhưng còn tính tình của nàng Đào hứa với em gái sẽ trả lời dứtkhoát sau một năm tìm hiểu tận tường. Đào ngại Minh Thu cũng chỉ là một cô thiếunữ còn nhiều nông nổi, còn nhiều ước vọng phù phiếm...Đào có một người bạn thuộc vào loại lưu manh trong xã hội, chuyên lường gạttình và tiền, ấy thế mà Thoại lại được Đào mời đến xen vào cuộc tình của mình. Vậylà Thoại không bỏ lỡ dịp trổ ngón nghề, ra tay mê hoặc Minh Thu bằng cái tài ăn nóilịch duyệt hào hoa, cái cách ăn mặc sang trọng hào nhoáng. Đào lại còn giúp choThoại có tiền mua xe hơi để tập cho Minh Thu cầm lái, chở nàng dạo chơi khắp phốxá, và cũng dùng xe hơi đó để đi lường gạt những hãng buôn, những chỗ quen biết.Cái đích của Thoại là thành hôn với Minh Thu, của hồi môn lớn lao của nàng sẽthuộc về mình. Tiền mượn mua xe hơi, Thoại chỉ bị ràng buộc bởi những điều kiệndễ dàng: Mỗi tháng trả cho Đào 30 đồng, trả góp trong 30 tháng thì xong số tiền1000 đồng mua xe hơi đó. (Thời giá lúc Lê Văn Trương viết cuốn tiểu thuyết này,năm 1938). Tại sao Đào lại dung túng hành vi của Thoại ? Lắm khi Đào lại còn thíchthú ngồi nghe lời phẩm bình của Thoại về giá trị của các thiếu nữ...“Các mợ đến chơinhà đệ, thấy đồ đạc sang trọng là y như lóa mắt, sau khi đã lóa mắt về cách ăn mặcvà dáng điệu ông hoàng của đệ...Huynh thiếu một thứ kiên nhẫn. Và có lẽ cái lối đẹptrai của huynh đàn bà ít đứa hiểu. Huynh trông dữ dội và nghiêm nghị quá, chúng nósợ. Đối với những đàn bà đã từng trải và hiểu đời một cách sâu xa thì huynh ăn “rơ”lắm. Còn đối với hạng cừu non thì chỉ cái nhìn như moi ruột gan của huynh cũng đủlàm cho chúng ù té chạy...” (Trang 38-39)...Đợi cho cuộc tình Thoại và Minh Thu sắp đi vào khúc quanh, Đào mới có dịplàm sáng mắt Minh Thu: Một hôm Minh Thu hẹn hò với tên lường gạt gặp nhau tạinhà riêng của Thoại, lúc hai người đúng hẹn Đào mới gõ cửa xin vào, Minh Thu phảiẩn mặt nơi buồng phía trong. Ở ngoài này, Đào cố ý trách mắng rất lớn tiếng vềThoại, kể tội hắn lường gạt, hạch hỏi những lem nhem của hắn ở khắp nơi quen biết,vạch lỗi không trả tiền mượn của chàng mua xe hơi suốt 4 tháng rồi, nào thất nghiệpchàng giúp cho có việc làm không biết ơn lại còn bội ước...Tất cả vẻ hào hoa sangtrọng của Thoại lần lượt rơi xuống trước sự nghe thấy của Minh Thu...Từ đó Minh Thu trở nên buồn bã, ưu tư về sự giả dối bề ngoài của người đời.Lúc này Đào mới nhờ Kim Dung nói rõ tấm lòng thành của Đào cho nàng hiểu. MinhThu chợt biết Đào mới xứng đáng và đeo đuổi mình trong sự sáng suốt bấy lâu nay.Hai người tiến lần đến hôn nhân và trở thành một đôi vợ chồng gắn bó...Thỉnhthoảng cái bóng lởn vởn của Thoại thoáng qua trước cửa, cái bóng hình như muốnđe dọa để làm tiền Minh Thu với những bức thư tình quá khứ. Đào hiểu ý, đến nhàThoại cho biết mối tình quá khứ giữa Thoại và Minh Thu thật ra chỉ là sự sắp đặt củaĐào, sắp đặt để cho Minh Thu sáng mắt về tính tình ưa thích cái phù phiếm củanàng. Thoại chỉ là một thứ người thị mã mà Đào lợi dụng để tập luyện cho con ngựachứng, nay ngựa đã thuần rồi, đã hiểu rõ thế nào là chân hạnh phúc lứa đôi, đúngnhư sự phán đoán sáng suốt của Đào khi chàng được em gái giới thiệu Minh Thu lầngặp gỡ đầu tiên: “Nếu lời ví này mà không quá đáng thì nàng là một con ngựa haynhưng còn bất kham, chưa được chịu ơn những ngọn roi của một tên thị mã, để làmcho trọn cái chức trách con ngựa là chạy nổi đường nghìn dặm và chạy chonhanh...Đẹp thật, nhưng nếu dại dột đem đóng ngay vào cái xe gia đình thì thế nào56 <strong>TRONG</strong> DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN <strong>NAM</strong>
cái xe cũng gẫy càng long bánh. Phải chờ cho đến khi nào nó thuần đã” (Trang 41-42)*.Đọc xong cuốn tiểu thuyết, ta thấy trong đó hoàn là những tương giao, vachạm, liên hệ giữa người với người. Sự vắng bóng thiên nhiên trong tiểu thuyết củaLê Văn Trương là một dấu mốc để ta phân biệt tiểu thuyết theo nghĩa thông thườngvà quan điểm “tiểu thuyết mới” hiện nay (còn gọi là phản tiểu thuyết). Tiểu thuyết LêVăn Trương là tiểu thuyết trong khuôn khổ phản ánh vũ trụ đã thành hình của nhânloại, sự trao đổi lời nói có tính cách xã hội gia đình, tương phản với vũ trụ tiểu thuyếtmới, một vũ trụ còn đang hình thành, chưa có những tương giao nhân loại. Trongloại tiểu thuyết mới vũ trụ vắng bóng con người, thành ra sự mô tả đồ vật, khônggian, bao trùm tất cả. Thiên nhiên vô ngã là cái bóng lớn phủ lên những nhân vậtchưa là nhân vật, những câu chuyện chưa là câu chuyện, mọi biến cố còn lần mãtrên con đường trở thành con người. Nghĩa là nhân vật mới chỉ là sự phôi pha tâmlý, mù mờ nhân ảnh...Trái lại, nhân giới đã đẩy nhiên giới ra ngoài tác phẩm của Lê Văn Trương.Người giao tiếp với người nhưng không giao tiếp với thiên nhiên, phải chăng đó làđặc tính rõ ràng nhất trong tác phẩm của Lê Văn Trương mà “Ngựa Đã Thuần Rồi,Mời Ngài Lên” là một thí dụ.Nếu các tiểu thuyết khác của Lê Văn Trương đều như thế, ông quả là một tiểuthuyết gia đại diện cho tiểu thuyết của tương giao nhân loại, tương phản với tiểuthuyết của thiên nhiên vô ngã theo nhóm tiểu thuyết mới. Tiểu thuyết của nhóm TựLực Văn Đoàn là tiểu thuyết của người giao tiếp với người và với vũ trụ, nghĩa là conngười và thiên nhiên đều có mặt trong tác phẩm, và tiểu thuyết của nhóm này dĩnhiên, không làm thành một lằn ranh rõ ràng một giữa tiểu thuyết và phản tiểuthuyết...Thiên nhiên bị đẩy ra ngoài tác phẩm, đó không phải là một chủ trương cố ýcủa Lê Văn Trương. Ngày nay có vấn đề “tiểu thuyết vắng bóng con người”, ta mớicó dịp so sánh với “tiểu thuyết vắng bóng thiên nhiên” trong tác phẩm của Lê VănTrương. Mặc dù không có ý chủ trương, vũ trụ tiểu thuyết của Lê Văn Trương có lẽxứng đáng là một đề tài nghiên cứu để đối lập với vũ trụ vô ngã của tiểu thuyết mới.Tiểu thuyết vắng bón thiên nhiên hình như là loại tiểu thuyết bỏ mất chất thơ bàngbạc ở bên trong, vì vậy nó không thích hợp với những tâm hồn yêu thiên nhiên,muốn xa lánh xã hội phiền toái.Nhưng bao lâu còn những tâm hồn bận bịu chuyện gia đình, liên hệ với nhữngtương giao xã hội, bấy lâu tiểu thuyết của Lê Văn Trương còn được đón nhận nhưmột tấm gương phản ảnh: Phản ảnh bi kịch con người, phản ảnh những va chạmnhân loại...(Tạp Chí THỜI TẬP, Sài Gòn, số 22 tháng 3-1975)(*) “Ngựa Đã Thuần Rồi, Mời Ngài Lên” của Lê Văn Trương, Nam Cường táibản Sài Gòn 1952.Đền Đài Và Ca DaoBài này lấy cảm hứng từ một số tài liệu hiếm quý về hình tượng Thần Mưa,Thần Chiến Tranh của người Aztec. (Trước khi Kha Luân Bố khám phá Châu Mỹ thìđịa bàn xứ sở cư ngụ của người Aztec ở quanh Vùng Thủ Đô Mexico City thuộcquốc gia Mễ Tây Cơ ngày nay, nước Aztec hiện hữu cách nay trên 500 năm). Họ làmột trong những bộ lạc người da dỏ, cư dân bản địa lâu đời của lục địa Mỹ Châu.Người Aztec thờ nhiều thần, Thần Gió, Thần Mặt Trời, Thần Mùa Xuân, Thần Lửa,Thần Rắn...Có đến 1600 thần và nữ thần. Thần Mưa và Thần Chiến Tranh quantrọng hơn hết. Đền đài thờ các thần thường quây quần nhau, trong đó đền lớn vượt57 <strong>TRONG</strong> DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN <strong>NAM</strong>
- Page 4 and 5:
nướng đang phồng ra, thiên h
- Page 6: đến những thành phố kỹ ng
- Page 12 and 13: Văn học hải ngoại, danh xưn
- Page 15 and 16: Về ngả lưng tư lựlâng lân
- Page 17 and 18: ta quên ông có vài bài thơ nh
- Page 19 and 20: Ngàn tia sầu nhớ vút hư khô
- Page 21 and 22: các bụi hơi này bị quay cu
- Page 23 and 24: Vua Quang Trung muốn thực hiệ
- Page 25 and 26: (Trích bài “Tóc Em Chưa Úa N
- Page 27 and 28: Cánh quạ ôTrên cành héo hắ
- Page 29 and 30: Lời của chim ch.m vào tiếng
- Page 31 and 32: Bay qua ngọn ráng hồngNhững
- Page 33 and 34: lãng quên nhưng đôi khi còn t
- Page 35 and 36: miền Tây trong mùa đốt cỏ.
- Page 37 and 38: tưởng tượng của con ngườ
- Page 39 and 40: Cõi nạm ngọc bằng trăng và
- Page 41 and 42: Xuân đến trần gian kiếm th
- Page 43 and 44: iến điệu chỉ hơi khang khá
- Page 45 and 46: nghĩ các người thông bác Đ
- Page 47 and 48: Hồng có những câu thơ thuộ
- Page 49 and 50: thị trấn, FENGJIE, nhà báo M
- Page 51 and 52: Ca dao xưa có câu “Lênh đên
- Page 53 and 54: (Thơ làm năm 1976)9.Triệu tri
- Page 55: ngữ, từ ngữ không tương qu
- Page 59 and 60: tâm hồn là những câu ca dao
- Page 61 and 62: Hàn Mặc Tử, Lãng Mạn Hay T
- Page 63 and 64: (Twinkle, twinkle, little starI don
- Page 65 and 66: văn chương, chủ nghĩa Siêu T
- Page 67 and 68: như những lớp sóng, hết l
- Page 69 and 70: tạo ra vô tuyến viễn vọng
- Page 71 and 72: cả những kẻ khác, những k
- Page 73 and 74: Nếu ta thấy tính chất thi ca
- Page 75 and 76: trong Thơ tượng trưng, đặc
- Page 77 and 78: Yên, ngôn ngữ "tân kỳ pha v
- Page 79 and 80: chấm làm lặng thời gian tron
- Page 81 and 82: sau một đêm mưa rào tôira x
- Page 83 and 84: Đến đây ta đề cập đến
- Page 85 and 86: ông như mất vẻ nghiêm chỉn
- Page 87 and 88: nhích" cho thơ đi tới, nghĩa
- Page 89 and 90: "Derrida thay cách đánh vần tr
- Page 91 and 92: (2) Năm tác giả: Hoàng Ngọc
- Page 93 and 94: Hán Việt nào là cần thiết
- Page 95 and 96: Trong khi cảm thức, ta thườn
- Page 97 and 98: xuất bản 1992, Nhớ Đất Th
- Page 99 and 100: ngỡ hồn tu xứ mưa baytôi ch
- Page 101 and 102: mùa hạ ta qua vùng thảo nguy
- Page 103 and 104: trong văn học sử, nhưng trong
- Page 105 and 106: gió từ đèo Le gió về Trung
- Page 107 and 108:
thừa bạn thừa taThiếu tình
- Page 109 and 110:
(Tạp chí Hợp Lưu, số 71/200
- Page 111 and 112:
thời di tản 1975, có hai nhà
- Page 113 and 114:
Từ phòng ngủ mang xuống nhà
- Page 115 and 116:
chăng vì Thủ Đô ánh sáng na
- Page 117 and 118:
tháng lãnh lương. Xa lộ đế
- Page 119 and 120:
đỉnh mơ ước đi hoài chưa
- Page 121 and 122:
ài thơ của ông, cách khoảng
- Page 123 and 124:
hợp nhất là thơ Tự Do. Như
- Page 125 and 126:
nhạt nhòa giữa đêm khuya khi
- Page 127 and 128:
nói về thơ của mình. Hồi
- Page 129 and 130:
Chiếc xẻng cá nhân đào hố
- Page 131 and 132:
một minh chứng. Vì vậy các
- Page 133 and 134:
Ngu Yên sưu tầm được một
- Page 135 and 136:
thấy qua đài truyền hình, n
- Page 137 and 138:
nhận định văn chương một
- Page 139 and 140:
sự sách giáo khoa nào thuở t
- Page 141 and 142:
những kiến thức văn hóa, nh
- Page 143 and 144:
quân đội. Một bài thơ hay m
- Page 145 and 146:
tâm, lòng sợ hãi, tình nhân
- Page 147 and 148:
văn chương thuần túy, mặc d
- Page 149 and 150:
xuất được những áng văn c
- Page 151 and 152:
như thơ của tác phẩm "U Hoà
- Page 153 and 154:
Muốn gặp nhau mang cảm tình
- Page 155 and 156:
hết Đại Học, ngược lại
- Page 157 and 158:
cách xu thời của "thời trang
- Page 159 and 160:
(2) Thơ và triết học của Tr
- Page 161 and 162:
cuối cùng, thường không tạ
- Page 163 and 164:
Anh nói bằng tiếng hônKhông
- Page 165 and 166:
Trong bài đó, tôi nói về nh
- Page 167 and 168:
mô phỏng tiếng kêu của thú
- Page 169 and 170:
Rộng rãi hơn bộ môn Văn gi
- Page 171 and 172:
Nghe nhạc song ngữ, người Vi
- Page 173 and 174:
không biết viết về “Hiện
- Page 175 and 176:
Nai cao gót lẫn trong mùXuống
- Page 177 and 178:
Những Ngọn Cỏ Thi Trong Thơ
- Page 179 and 180:
Như tiếng chim tiền kiếpVề
- Page 181 and 182:
Sớm ra đi sớm hoa không biế
- Page 183 and 184:
trong giấc mơ. Và trong giấc
- Page 185 and 186:
nghệ thuật dưới những bề
- Page 187 and 188:
hướng về những người con
- Page 189 and 190:
những hoàng điệp bay...Dĩ nh
- Page 191 and 192:
Đàn xuống cung trầm, mắt nh
- Page 193 and 194:
trích vài câu tiêu biểu dễ
- Page 195 and 196:
Ôi những nhà ga rất cổ xưa
- Page 197 and 198:
Ngã tư nghiêng nghiêng xe xác
- Page 199 and 200:
Dòng sông là con đường thiê
- Page 201 and 202:
người con đầu trong nhà gọ
- Page 203 and 204:
Phố Liverpool, nhặt được m
- Page 205 and 206:
Hú qua hai mẫu nhân vật Heath
- Page 207 and 208:
ị coi là hình thức bề ngoà
- Page 209 and 210:
chảy rất Đông phương, khôn
- Page 211 and 212:
Hồn im nghe chiếc xe đã về
- Page 213 and 214:
hình xã hội bi quan, giai đo
- Page 215 and 216:
chán chường. Nghĩ vậy mà kh
- Page 217 and 218:
đen, không có cả những sách
- Page 219 and 220:
Mười hình thái diễn tả n
- Page 221 and 222:
khuôn sáo mà vẫn hay dùng, c
- Page 223 and 224:
Lữ Quỳnh trong bài Người b
- Page 225 and 226:
Nguyễn Lập Đông trong bài Ba
- Page 227 and 228:
vật biến đổi vô thường,
- Page 229 and 230:
Người về miền lửa táp/ n
- Page 231 and 232:
Ôn/ [con cá thích trầm sâu gi
- Page 233 and 234:
Vi Thùy Linh trong bài Vili I:Con
- Page 235 and 236:
Em ở bên kia trời cách biệt
- Page 237 and 238:
phạm trù trình bày ở đoạn
- Page 239 and 240:
Thơ siêu hình hải ngoại: bó
- Page 241 and 242:
Lưu vực điêu tàn ở biển
- Page 243 and 244:
nghĩa, nhưng ta không đồng c
- Page 245 and 246:
thực thực, nhờ thông qua ki
- Page 247 and 248:
Thu của Bích Khê là sương kh
- Page 249 and 250:
Sưu tầm sắp xếp những câu
- Page 251 and 252:
Tình thảo dã, bởi vậy mang
- Page 253 and 254:
ở những nơi chen chúc bình t
- Page 255 and 256:
làm cái bóng lớn thứ hai. Nh
- Page 257 and 258:
Ông lão khô quắt như thanh đ
- Page 259 and 260:
Ở đất nước xa xăm/ nơi m
- Page 261:
Hoàng Lộc trong bài Phố ngư