09.07.2015 Views

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

TRONG DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN NAM PHÂN ... - Giao cảm

SHOW MORE
SHOW LESS

Create successful ePaper yourself

Turn your PDF publications into a flip-book with our unique Google optimized e-Paper software.

Hà Thượng Nhân trong bài xướng họa về Võ Phiến:Chuyện lòng dù viết bao nhiêu cuốn/ Chưa đủ gom vào một ý thơ/ Thơ ngắn.Tình dài, sông, biển cả/ Bạc đầu càng hiểu nghĩa đơn sơPhan Minh Khánh trong bài Nói với thời gian:mây có bao giờ thôi viễn xứ/ta chiều khép lại trăm nămNgữ An trong bài Ở Huế:Tôi còn lại hai mùa mưa nắng/ Dựa trăm năm gọi bước em vềVũ Cung trong bài Nơi anh mùa thu:hóa thân/ làm hạt mưa mau/rơi trên tóc biếc/ nhuộm màu thiên thuDương Như Nguyện trong bài Trông đợi:Ta đứng bên bờ sông định mệnh/ Thả vào con nước mảnh thuyền trôi/ Ví nhưtráng sĩ hào quang kiếm/ Tìm đấng minh quân suốt một đờiThảo Chi trong bài Trăm năm chẳng nợ:Đưa tay gạt lệ ngậm ngùi/ Ngăn làm sao được chim trời nó bay.Thơ mệt mỏi đời người trầm luân hệ lụy: Nếu thơ nói đến hư vô thì đó làthi ca hướng về vũ trụ quan, liên hệ vấn đề có hay không sự sáng tạo từ vô biên.Nếu thơ nói đến phù du vô thường thì liên hệ vấn đề đi tìm con đường giải thoát kiếpngười trầm luân.Một trong những cách giải thoát là an nhiên tự tại, tri túc như triết lý Trang Tử:“chim quanh quách chỉ cần một cành nhỏ trong rừng sâu và chuột đồng chỉ cần nolòng bằng một bụng nước suối”. Còn thơ nói đến cát bụi mệt mỏi đời người thì liênhệ sâu vào đời sống xã hội, hướng về nhân sinh quan. Sống ở đời là tranh chấp,như Sartre nói “Địa ngục là những kẻ khác”, và Heidegger cũng quan niêm tương tự,xã hội nhân quần chính là “Đế-quốc-người ta”. Quyền lợi, danh dự, tình yêu, sinh lãobệnh tử, quả làm mệt mỏi kiếp phù sinh, con người loay hoay trong đó như ngục tùkhó thoát ra. Trầm luân, nguồn cảm cho thi ca thở than kiếp người, như Phan LạcGiang Đông trong bài Tuyên ngôn của một người làm thơ:trái tim, một thế trận đau buồn/ sách vở ích gì/ vằng vặc ánh trăng suông/ lạnhđỉnh RainierXuyên Trà trong bài Quê ngoại:Con quạ đậu trên cánh đồng/ Đợi mùa xuân hay trốn mùa đông/ Có người điqua. Dừng lại/ Quay đầu bái tổ. Khói bên sông...Con quạ bẻ bắp bãi hoang/ Thươnghoài quê ngoại khúc hò khoan/ Chừng nghe đêm trường ai khóc/ Hương hỏa chaông. Trắng bạt ngànVạn Giả trong bài Ẩn dấu:Lượng đời vác nặng vai nghiêng/ Hồn dâu bể quẩn quanh tiền kiếp đau/ Sôngkhuya trắc ẩn điệu sầu/ Dội lời trăn trối về châu thổ buồn/ Hiên ngoài thêm một giọtsương/ Vọng thầm giọt nắng ấm nguồn cội xaLê Thị Kim trong bài Gọi suốt thiên thu: Ngón tay em gọi gió/Ngón tay emgọi mưa/ Ngón tay em gọi mùa/ Gọi ngọt ngào trái đắng...Nụ cười hoa vô ưu/ Đêmhéo sầu nhận đắm/ Tóc sóng dài sợi trắng/ Xô nhăn vầng trán đauNguyễn Thị Ngọc Lan trong Bài cho người:những nhịp đập vô vị, và hết một/ đời, vẫn những nhịp đập vô vị. Rồi/ thì ra đi,mất hút dấuHoàng Lộc trong bài Những ý thơ cũ của Quế Linh: Ta làm một kiếp sâuđo/ quẩn quanh trong lá sầu khô một đời/ Em qua gió tạt từng hồi/ Xô ta lủng lẳnggiữa trời oan khiênNguyễn Thị Thanh Bình trong bài Gió:Em nhỏ nhoi như hạt bụi/ Anh không thể cắn em ra nữa/ Cũng đừng thổi emvào khổ lụy/ Em biến mất rồi giữa khoảng trưa222 <strong>TRONG</strong> DÒNG CẢM THỨC VĂN HỌC MIỀN <strong>NAM</strong>

Hooray! Your file is uploaded and ready to be published.

Saved successfully!

Ooh no, something went wrong!